3. Tony Adams

(AFCVN) – 15 năm làm đội trưởng, 669 trận đấu cùng 10 chức vô địch, trong đó có các chức vô địch quốc gia qua ba thập kỉ. Chỉ với những thống kê đó, “Mr.Arsenal” đã nghiễm nhiên được nhìn nhận là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất của Arsenal qua mọi thời đại.

Adams đã thi đấu cả đời cho một câu lạc bộ duy nhất – điều càng ngày càng hiếm hiện nay – và là tảng đá ở hàng phòng ngự của Arsenal. Adams là thủ lĩnh của Bộ Tứ Vệ nổi tiếng, có sự ăn ý tuyệt vời với người đá cặp Steve Bould và các hậu vệ cánh Lee Dixon, Nigel Winterburn. Xét về phương diện cá nhân, khó có thể tìm ra một cầu thủ tận tuỵ, gan góc và có thể truyền cảm hứng cho đồng đội tốt hơn Adams trong lịch sử của Arsenal.

George Graham gọi Adams là “người khổng lồ của tôi”, Arsène Wenger miêu tả Adams là “giáo sư về phòng ngự”. Họ đều đúng cả. Adams sở hữu kĩ thuật hoàn hảo mà một hậu vệ cần có – chuồi bóng đúng lúc, đọc trận đấu tốt và khả năng chơi bóng bổng không thể chê – điều đó khiến Adams trở thành một hậu vệ mà các tiền đạo không muốn đối đầu. Thêm vào đó là khát khao được thi đấu, ý chí kiên cường cùng thể lực dồi dào, lòng đam mê và khả năng lãnh đạo, và tất nhiên không khó để hiểu vì sao Adams là người hùng trong mắt các cổ động viên của Arsenal.

Ai cũng biết rằng Adams có nét đặc biệt kể từ khi kí hợp đồng với Arsenal khi còn là một học sinh vào năm 1980. Ba năm sau Adams có trận ra mắt gặp Sunderland, bốn tuần sau sinh nhật lần thứ mười bảy. Trận đấu đó không phải là một sự khởi đầu hứa hẹn khi Adams chịu trách nhiệm một phần trong thất bại 1-2 trên sân nhà, nhưng không lâu sau cầu thủ trẻ này đã thi đấu thật sự xuất sắc.

Xem thêm:  3. Danny Welbeck

Tám tháng sau khi giành được chức vô địch đầu tiên (Littlewoods Cup 1987 – chính là League Cup), ở tuổi 21, Adams trở thành cầu thủ trẻ nhất của Arsenal mang băng đội trưởng. Đó là vai trò mà huyền thoại này đã nắm giữ cho đến ngày từ giã sân cỏ nhưng trong những ngày đầu nhận trách nhiệm, Adams đã phải chống chọi với rất nhiều sự chế giễu. Tờ Daily Mirror nổi tiếng với việc đăng bức hình Adams cùng với đôi tai lừa vào buổi sáng sau trận hoà 1-1 của Arsenal trước Manchester United trên sân khách, Adams đã ghi cả hai bàn thắng đó.

Câu trả lời của Adams rất đơn giản – chỉ việc cho họ thấy bộ sưu tập danh hiệu đang ngày càng dày lên của mình. Tám tuần sau sự cố ở Old Trafford, đội trưởng của Arsenal dẫn dắt đội bóng đến với chức vô địch trong “Đêm Anfield” nổi tiếng. Hai năm sau Adams cũng lại nhận chiếc cúp Vô địch quốc gia và một cú Double FA Cup và League Cup đến vào năm 1993. Những lời chế giễu vẫn tiếp tục, được châm ngòi bởi một khoảng thời gian Adams ngồi tù từ tháng 12 năm 1990, nhưng có vẻ Adams mới là nguời cất tiềng cười sau cùng.

Adams đã ghi 48 bàn cho Arsenal và rất nhiều trong số đó mang tính quyết định. Cú đánh đầu hạ gục Tottenham tại sân Wembley năm 1993 sẽ luôn đọng lại trong kí ức cùng với một pha bật cao khác trong trận gặp Torino trên sân khách ở vòng tứ kết cúp C2 một năm sau. Có thể xem Adams ở đỉnh cao của mình trong cúp C2 năm đó. Cùng với David Seaman sau lưng và Steve Bould bên cạnh, Adams và Arsenal không thể bị xuyên thủng. Parma đã biết điều đó vào tháng 5 năm 1994 khi Adams nâng chiếc cúp vô địch ở tầm cỡ châu lục đầu tiên của mình sau khi đã thể hiện khả năng phòng ngự bậc thầy.

Xem thêm:  1. Thierry Henry

Cho đến năm 1996 Adams cũng là đội trưởng đội tuyển Anh nhưng năm đó chứng nghiện rượu đã khống chế hậu vệ của Arsenal. Đây là một bước ngoặt ở cả trong và ngoài sân cỏ. Ở ngoài sân Adams đã trưởng thành hơn và thể hiện nhân cách tốt đẹp của mình. Trên sân cỏ, sự xuất hiện của Arsène Wenger quả thật đúng lúc. Huấn luyện viên người Pháp chú trọng các chế độ ăn kiêng và chuẩn bị thể lực, những thay đổi này giúp Adams cai được thói quen xấu của mình và nét đặc trưng trong lối đá mà Wenger mang lại đã cho phép đội trưởng của Arsenal thể hiện mình nhiều hơn trên sân bóng.

Trong khi Graham thích trung vệ này chỉ hoàn thành nhiệm vụ phòng ngự là đủ, Arsène Wenger lại động viên Adams chơi rộng hơn. Và Adams đã toả sáng, giữ bóng tự tin hơn, phát động tấn công từ tuyến dưới và thậm chí dâng cao khi có thể. Sự thay đổi này thể hiện rõ ràng nhất trong lượt đấu cuối cùng của mùa giải 1997/1998 khi Adams nhận đường chuyền của Steve Bould và sút vào góc khung thành để mang lại chức vô địch. Màn ăn mừng của Adams trước khán dài North Bank tràn ngập các cổ động viên yêu mến huyền thoại này trở thành một trong những khoảnh khắc mang tính biểu tượng trong lịch sử của Arsenal. Chức vô địch FA Cup – và tất nhiên là cú Double – tiếp nối sau đó.

Xem thêm:  Chuyển nhượng Premier League ngày 18/07

Ở những năm ba mươi tuổi, Adams ngày càng bị chấn thương hành hạ nhiều hơn nhưng giống như nhiều cầu thủ vĩ đại của Arsenal, trung vệ mang áo số 6 vẫn tiếp tục nếm trải những vinh quang. Đó là một cú Double khác vào năm 2002, được hoàn tất theo một kịch bản hấp dẫn ngay tại Old Trafford. Liệu Adams xứng đáng đứng trong đội hình vô địch đó? Có thể không, nhưng hành động nâng cao chiếc cúp lần cuối cùng của cầu thủ vĩ đại này là sự tưởng thưởng xứng đáng cho việc thay đổi cuộc sống của mình sáu năm về trước.

Được bầu vào nhóm ba người dẫn đầu của cuộc bầu chọn này là điều tối thiểu Adams xứng đáng nhận được bởi vì mỗi khi nghĩ đến những đội truởng của Arsenal, bạn sẽ nghĩ ngay đến Tony Adams.

Hồ sơ
Họ và tên: Tony Adams
Ngày sinh và nơi sinh: 10/10/1966 tại Romford, Essex
Vị trí: Hậu vệ
Sự nghiệp tại Arsenal: 1983-2002
Số lần ra sân trong màu áo Arsenal: 669
Số bàn thắng ghi được cho Arsenal: 48
Danh hiệu cùng Arsenal: Vô địch quốc gia (1989, 1991, 1998, 2002), FA Cup (1993, 1998, 2002), League Cup (1987, 1993), Cúp C2 (1994)

gun_favor theo Arsenal.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *